Mùa đông lạnh giá - Truyện tình yêu online trên điện thoại

MÙA ĐÔNG LẠNH GIÁ

Mùa đông lạnh giá - Truyện tình yêu online trên điện thoại

Anh! Lại một buổi tối em ngồi nhớ nhớ tiếc tiếc…

Trời mùa Đông, cứ xao xác lạnh mãi, mà chẳng chiếc áo nào đủ làm ấm trái tim em. Thoáng chốc, em đã bước qua bao mùa rét mướt mà chẳng còn anh bên mình, lòng cứ tự nhủ thầm rằng mình đã quên, nhưng cũng lại là lòng, thầm nhận ra mình chẳng thể nào buông bỏ được… Em đã cố đổ lỗi sự chấp niệm về anh cho biết bao nguyên do vô lối, mà vẫn chẳng thể ru hồn về an nhiên…

Đi trên đường phố ngập đèn đầy tràn những người xa lạ, em bỗng thấy ngơ ngác chẳng biết nên bước về đâu. Con đường nào, dẫu xa xôi cách mấy, cũng vô tâm dẫn em đi về phía những kỷ niệm mà em chẳng muốn tìm về, khi chúng cứ không thôi nhắc nhở em về những tháng ngày còn bên anh…

Chẳng có gì lớn lao, nhưng nếu em được chọn lại, em vẫn cứ muốn được nắm lấy bàn tay ấm áp của anh mà đi trong gió lạnh; muốn được nép vào sau lưng anh để anh chắn gió cho em khi chạy xe trên đường; muốn cùng anh chia sẻ những chiếc bánh mới ra lò trong một quán cóc mà ta thường đến… Là vậy đấy, em muốn chọn lại tất cả những gì thuộc về mùa đông khi anh vẫn còn kề bên em…

Em biết, sẽ chẳng còn nhân xưng có tên là “ta” nữa, cảm tình biến mất, “ta”đã tách biệt hoàn hảo thành hai mảnh hồn mang tên “em” và “anh”. Vậy nên, cảnh mùa đông chẳng đổi, vật mùa đông chẳng dời, chỉ có ta thôi, là chẳng còn ở cạnh bên nhau… Biết đến bao giờ em mới có thể quên được những ngày yêu dấu cũ, khi hàn giá nhưng tim em vẫn không thôi ấm nồng? Nhiều khi, em thật sợ hãi thứ cố chấp về anh đang ăn mòn trong tâm trí em. Lẽ nào người ta nói đúng sao anh, rằng thứ mất đi rồi mới là trân quý nhất? Thế nên em dẫu có bước đi xa dĩ vãng thế nào, chỉ cần một khắc bất giác quay đầu lại, thế giới của em lại chìm sâu vào mê võng về anh…

Này anh! Có phải trong tình cảm em là kẻ chuyên chấp mê bất ngộ, kiếm mãi tìm hoài cũng chẳng thể nào bỏ qua những nỗi niềm sân si tham luyến về một thời mê mải đã qua, để khi hiện tại cứ thê thiết réo bên tai nhắc nhở em hãy chỉ sống cho những ngày có tên là Hôm nay, thì em lại bất giác nổi giận vô cớ với chính bản thân mình. Vì một nửa trách lòng rằng sao không buông bỏ, một nửa lại trách lòng sao lại dám có một thoáng thờ ơ. Giữa cuộc tranh đấu giữa hai bờ lở bồi tim em ấy, biết đặt anh ở đâu đây để em kịp vỗ về lòng mình khoảng những ưu tư?

Môi thầm nhấp theo những lời đã cũ, muốn học cách giấu anh vào góc khuất chẳng thể mở ra một lần nào nữa nơi trái tim, để em thôi sợ lạnh đến theo mùa không anh…

“Đông!
Chẳng ai dệt áo cho ai nữa.
Đông!
Chẳng ai còn mơ bóng hình ai.
Chỉ còn thấy phố dài hun hút phố.
Mông lung, xô lệch trong kỷ niệm.
Thứ nhân ảnh của ngày đã cũ,
Đẩy đưa tình…
Rơi!”

Olgame Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.

Game Online Mobile Nhiều Người Chơi Nhất

Liên Kết Site Game Mobile Online
Thế giới Game Java, Android, IOS Tải Game Cho điện thoại miễn phí
Liên hệ: vanduc1993@gmail.com
Like Onlgame Trên FaceBook Để Tải Thêm Nhiều Game Hay